Từ ngày mới yêu, Thùy đã từng nói với Nam: “Khi nào anh chán em, hết yêu em hay thích một người con gái khác, anh khăng khăng phải nói luôn cho em biết đấy". “Anh không còn thấy vui khi ở bên em, anh không muốn dối lòng mình nữa.” – Nam ngập ngừng nói với Thùy.
“Anh có người khác rồi sao?” – Thùy gắng nén những giọt nước mắt đang trực rơi hỏi Nam.
“Ừ, hình như anh thích cô ấy rồi
truyen nguoi lon truyen nguoi lon Tình yêu - gới tính . Xin khuyết điểm em!” – Nam không dám nhìn thẳng vào cặp mắt u buồn của Thùy, cặp mắt ấy khiến anh thấy bối rối vô cùng, nhất đâu anh rất sợ những giọt nước mắt rơi ra từ đó.
“Vâng, vậy mình tạm biệt nhé.” – Thùy nhìn Nam một lần cuối, vậy là anh vẫn nhớ lời hứa năm nào, để cho cô là người nói lời tạm biệt trước.
Từ ngày mới yêu, Thùy đã từng nói với Nam: “Khi nào anh chán em, hết yêu em hay thích một người con gái khác, anh nhất quyết phải nói thường xuyên cho em biết đấy. Khi đó em sẽ nói lời chia tay với anh trước, vì em rất sợ bị đá”. Lúc ấy Nam tiền véo mũi cô cười: “Vâng ạ, tuân lệnh công chúa nhỏ của anh. Nhưng mà, anh sẽ không thích ai khác ngoài em đâu, sẽ chẳng bao giờ hết yêu em đâu”. Nói rồi anh ôm Thùy vào lòng, anh yêu cô còn hơn bản thân mình, làm sao có thể chán cô được chứ.
Tình yêu thời đâm viên thật đẹp, thật ấu thơ mộng. Chưa phải lo âu cơm áo gạo tiền, họ đồng cân biết yêu, biết dành cho nhau tình cảm thành tâm và lãng mạn nhất. Nam thường nói rằng, sau này anh và cô nhất định sẽ xây dựng một gia đình hạnh phúc. Sẽ đâm ra hai đứa con giống anh và cô. Đôi khi, Nam lại đùa rằng anh muốn cô đâm cho anh một đội bóng tí hon, lúc ấy cô vỗ mạnh vào vai anh kêu lớn: “Em đâu phải là heo nái chứ”. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng e mắc cỡ của cô, Nam thầm nghĩ một mực mình phải mang lại hạnh phúc cho người con gái này.
Ra trường, Nam mau chóng xin được công việc ổn định, còn Thùy long đong mãi, hết công ty này đến công ty khác cũng chẳng có chỗ nào níu chân cô ở lại. Cô trở cho nên tự ti, chán ngán mọi rợ chuyện. Ngay cả ái tình với Nam, Thùy cũng cảm thấy bế tắc. Cô sợ hãi Nam thay đổi, cô sợ mình không cân xứng với Nam, sợ công việc không ổn định sẽ không được lấy nhau. Sự sợ hãi làm Thùy càng trở thành ra tự ti, hay cáu gắt với Nam hơn. Dường như Nam thấy Thùy đổi thay quá nhiều, cô không còn là cô gái đáng yêu ngày nào nữa. Nam thầm mong ước Thùy quay trở về là cô gái vô tư, vui vẻ như trước đây. Anh tìm kiếm điều động quen thân ở Thùy nhưng không thể tìm thấy được. Nam bối rối trước con người lạ lẫm của Thùy.
Rồi Nam để ý một cô gái mới vào làm cùng anh. Ở cô ấy, Nam bắt gặp hình ảnh của Thùy trước đây. Cô ấy có quá nhiều điểm giống Thùy, điều động ấy lôi cuốn sự chú ý của Nam. Và không biết từ khi nào, Nam cảm thấy vui khi ở bên cạnh cô đồng nghiệp. Anh đắm chìm vào niềm vui tìm lại được người con gái anh yêu.
Rồi Nam để ý một cô gái mới vào làm cùng anh. Ở cô ấy, Nam bắt gặp hình ảnh của Thùy trước đây. (ảnh minh họa) Sau khi tạm biệt Thùy, Nam có chút hối tiếc cho những năm tháng yêu thương. Nhưng hình ảnh của cô đồng sự kia đã kéo anh quay trở lại vui vẻ sau đó. Anh thích thú bên cô bạn gái mới một thời gian, rồi nhận ra rằng trái tim mình thực ra vẫn rất yêu Thùy. Cô bạn gái mới tiền là cái bóng của Thùy trong quá khứ, Nam quá yêu Thùy thành thử đã lầm tưởng. Nhưng lúc này đã quá muộn, anh không còn anh dũng để họp mặt Thùy. Anh xin chuyển công tác đến một thành thị khác, anh chạy trốn nơi này vì có quá nhiều kỉ niệm với Thùy.
Ba năm sau, một người bạn gái của Thùy gọi điện cho Nam. Cô ấy muốn anh quay lại thành thị cũ, cô ấy có chuyện muốn gặp anh. Nam thầm nghĩ mình và Thùy đã chia tay, bạn của cô ấy có chuyện gì muốn gặp anh. Hay là Thùy có chuyện gì? Suy nghĩ ấy làm Nam nóng ruột, anh mau chóng quay trở về tìm Thùy.
Khi anh đến Thùy đã đi rồi. Cô gặp tai nạn khi đưa con gái đi chơi. Người bạn của Thùy trao cho Nam đứa bé gái hơn 2 tuổi, và quyển nhật kí của Thùy. Đó là di nguyện của Thùy trước khi chết. Cô muốn anh chăm chút con thành thử người. Ôm đứa bé gái vẫn còn ngờ ngạc chưa hiểu chuyện vào lòng, Nam cảm thấy hận bản thân mình.
Quyển nhật kí là những lời Thùy viết cho anh kể từ ngày chia tay. Mỗi trang nhật kí đều thấm đẫm nước mắt của cô.
Ngày …. tháng … năm….
Nam yêu xót thương của em, đây là lần chung cuộc em cho phép mình gọi anh như vậy. Từ ngày mai, chúng ta đã là người xa lạ rồi. Vậy là anh vẫn giữ đúng lời hứa khi xưa, sẽ cho em quyền nói lời tạm biệt trước. Em hiểu chuyện của chúng ta đến ngày bữa nay cũng là lỗi của em. Em biết thời kì qua em đã thay đổi nhiều, không còn là em trước đây nữa. Anh thay đổi cũng là chuyện dễ hiểu thôi. Em không oán trách anh đâu.
Suốt những năm yêu nhau, cảm tạ anh đã cho em sống quãng thời kì hạnh phúc vui vẻ nhất. Cảm ơn anh đã từng là của riêng em. Dù giờ đây anh đã thay đổi, nhưng trong trái tim em, vẫn mãi mãi yêu anh, không bao giờ thay đổi. Yêu anh!
Ngày … tháng … năm
Tròn một tháng chúng mình chia tay. Một tháng qua em sống đấu vật vờ như một cái bóng, em sợ phải đối diện với sự thực em đã mất anh. Em đớn đau khi nhìn những kỉ vật ái tình của chúng mình. Nhiều lúc em muốn chạy đến bên anh, hỏi anh có phải đây là sự thực hay không nhưng em không thể. Một chút tự tôn của em không cho phép em làm vậy, em sợ nếu gặp anh nữa, chúng mình sẽ không còn gì trong mắt nhau. Em rất sợ điều động đó. Dù chia tay, em vẫn muốn nằm trong một góc sâu của trái tim anh, hãy cho em được như vậy anh nhé.
Ngày … tháng…. năm
Một tháng ba ngày sau chia tay.
Dạo này em khá mệt mỏi. Mất ngủ và cũng không ăn uống được gì. Em cứ nghĩ mình suy nhược cơ thể, nhưng bác sĩ nói em có mang rồi. Nó là con của chúng mình đó anh. Đứa con trước tiên trong đội bóng nhí mà anh vẫn thường hay nhắc đến đó. Nhưng chắc giờ anh đã quên đội bóng nhí đó rồi, và cả đứa con này nữa, có nhẽ anh cũng không thích nó đâu.
Em đến cổng công ty anh, định nói với anh về đứa bé. Nhưng lại bắt gặp anh đèo cô ấy, hai người rất vui vẻ. Em hiểu mình đã thua cuộc rồi, em cần chấp thuận đây là sự thật. Em sẽ giữ lại đứa bé này, dù rằng anh có muốn hay không. Chỉ tội nghiệp cho con chúng mình, bố nó sẽ không biết được sự tồn tại của nó. Sau này mong rằng con đừng trách em.
Ngày … tháng … năm…
Bảy tháng sau ngày chia tay.
Năm nay, ngày này em chuẩn bị đi sinh. Em tranh thủ viết vài dòng trước khi bước vào hành đệ trình vượt cạn để chào đón con yêu của chúng mình. (ảnh minh họa) Năm ngoái ngày này chúng ta đang làm chi nhỉ? Anh có nhớ không? Em nhớ rất rõ, hôm ý là ngày đầy tháng con của anh bạn cùng công ty anh. Chúng mình đi ăn lễ đầy tháng, cháu bé rất đáng yêu. Lúc ấy anh thầm thì vào tai em: “Tầm này sang năm chắc em cũng sinh cho anh thằng cu cu bụ bẫm như thế này rồi nhỉ”. Chẳng biết có ai nghe thấy anh nói không mà mặt em nóng ran, em đồng cân muốn có lỗ nẻ nào chui mặt vào đó giấu giếm đi.
Năm nay, ngày này em chuẩn bị đi sinh. Em tranh thủ viết vài dòng trước khi bước vào hành trình vượt cạn để đón chào con yêu của chúng mình. Cầu mong cho con yêu phẩm bình an chào đời, anh hãy cầu nguyện cho con bình phẩm an anh nhé.
Ngày … tháng … năm…
Con gái tròn 1 tuổi.
Sinh nhật 1 tuổi của con gái, không biết giờ này anh đang làm gì nhỉ. Có trạng thái đang vui vẻ bên gia đình của mình, có trạng thái anh cũng có một đứa con khác rồi. Chỉ có em và con gái ngồi thổi nến chúc mừng sinh nhật con. Con đang tập nói, bé rất thích nói. Bé hỏi em rất nhiều. Lúc thổi nến, bé đã hỏi về anh: “Sao con không có ba thổi nến cùng như chị Nhím?”. Em lặng người mà không biết giải thích sao cho con hiểu. Tội nghiệp con gái mình anh ạ.
Đọc đến đây Nam không đủ can đảm để đọc tiếp. Nước mắt anh nhòe đi, anh không thể tưởng tượng mình lại làm Thùy khổ thân đến vậy. Anh thật là thằng đàn ông khốn nạn, cả thế hệ này anh chẳng thể dung tha cho mình được.
“Chú ơi, sao chú lại khóc?” – Tiếng con gái cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.
“À, chú không sao. Chú là ba của con, từ giờ con hãy gọi chú là ba nhé” – Anh ôm con gái vào lòng.
“Ba ạ? Chú là ba thật ạ? Mẹ con nói ba ở xa lắm, mẹ chẳng thể đưa con đi tìm ba?” – Con gái ngờ ngạc chưa hiểu lắm.
“Giờ ba đã về tìm con rồi. Ba sẽ chăm nom con được không? Ba xin khuyết điểm bởi vì bây giờ mới biết đến con.”
“Vâng, vớ nhiên là được ạ. Nhưng ba cũng phải chăm chút cả mẹ nữa, mẹ cũng hay khóc nhè lắm” – Con gái nhìn anh đợi chờ sự đồng ý.
Anh ôm con khóc, anh có lỗi với Thùy. Giờ anh muốn chăm sóc cô cũng đâu còn dịp nữa. Cả đời này, anh nợ cô quá nhiều rồi.
“Mẹ ở nơi rất xa, khi nào con lớn ba sẽ kể chuyện cho con về mẹ được không? Giờ chỉ có hai ba con mình sống với nhau thôi, ba sẽ yêu xót thương và chăm sóc con thật tốt.” – Anh nói với con gái cũng như đang nói với đích thị lòng mình.
Anh đặt lên mộ cô bó cúc trắng, lặng lẽ ve vuốt lên di ảnh của cô: “Em à, em có khỏe không? Ngày mai con vào lớp 1 rồi em ạ. Con gái lớn lên xinh xắn và sáng ý lắm, nó rất giống em đó. Em ở nơi nào đó, hãy hộ trì cho con gái thường xuyên khỏe mạnh nhé. Anh sẽ cố gắng nuôi dạy con thật tốt. Cuộc đời này, anh nợ con một mái ấm đầy đủ, nợ em một cuộc thế hạnh phúc. Anh thật sự xin lỗi em và con!”.
Nam quỳ bên chiêu mộ Thùy, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Anh hiểu, lời xin khuyết điểm giờ đây đã quá muộn màng. Cuộc thế hệ này, anh nợ cô và con quá nhiều, anh sẽ sử dụng cả thế cuộc mình để nuôi dạy con thành ra người rồi sẽ đi tìm Thùy để tạ khuyết điểm với cô, lúc đó anh và cô sẽ làm lại từ đầu.
Theo Ngoisao
Rốt cuộc, em là gì của anh?Choáng váng khi phát hiện đồ lót của gái dưới gầm giườngNgười thứ 3, thỉnh thoảng rất có ích!Cưới em trai người yêu cũ để phục thù tìnhCon dâu thề thốt với cha nội chồng “máy con quy hàng Nhật”Có một thứ tình… trợ thời bợ“Chôn chân” khi bắt gặp chồng “trai trên, gái dưới” với giúp việcVợ khóc bất tỉnh khi chồng cô đầu hàng xóm gặp tai nạnChồng ở tù, cặp với gái trong trại rồi đòi ly hônTôi muốn làm cô dâu
Xem Thêm :
Comments[ 0 ]